pour tout le monde
Paris, ngày 26/01/2008
Thưa Thầy,
Thế là từ giờ cho tới mãi mãi, em sẽ không được nghe thầy gọi điện thoại mỗi ngày đầu năm như thông lệ nữa rồi.
Không bao giờ chúng em nghĩ rằng Thầy sẽ ra đi quá sớm như vầy. Thầy mới có 78 tuổi thôi, Thầy vẫn còn quá trẻ vì Thầy vẫn hăng say làm việc.
Em nhớ có lần hỏi thăm – bao giờ Thầy nghỉ hưu, Thầy nói là số tôi là phải làm việc, nếu nghỉ làm, thì tôi sẽ bị bịnh, mà bịnh nặng lắm. Hỏi thăm, thấy Thầy luôn lạc quan , yêu đời, hết
chương trình này, lại có chương trình khác tiếp tục. Nhờ sự ưa thích làm việc này, mà Thầy đã tự học ordinateur để làm lấy site cho mình, cho hội Ái Hữu trường Quốc Gia Âm Nhạc và Kịch Nghệ
Saigon.
Thầy ơi, một nốt nhạc đã qua, một giòng nhạc đã chấm dứt, như dư âm chuổi nốt nhạc của Thầy không bao giờ tàn trong tim chúng em, những người học trò khi Thầy làm giám đốc nhạc viện Saigon. Thầy
đã nâng đỡ , khuyến khích các nhạc sinh Quốc nhạc ngồi trong dàn nhạc để cùng hoà đàn các tác phẩm Thầy soạn với các nhạc cụ tây phương. Cử chỉ này của Thầy, không phải ông giám đốc nào cũng
có…
Nhớ lại khi mới bắt đầu dạy, những năm 68, 69, em là người giáo sư trẻ nhất trường, mà mỗi khi có buổi họp, những gì em góp ý, Thầy đều chấp thuận, và cô đã nói rằng cô đồng ý với Thầy
những đề nghị của em rất thực tế và tốt đẹp cho trường.
Trên 30 năm ở xứ người, thầy vẫn giữ sự liên hệ với chúng em, mặc dù xa xôi, Thầy vẫn thông tin cho chúng em biết diễn tiến các buổi
họp mặt hằng năm của Hội Ái Hữu trường Nhạc
Đôi giòng chữ, em kính gửi Thầy, dù không thể sang tận nơi để được nhìn Thầy lần cuối, em hy vọng Thầy vẫn biết rằng chúng em, các
nhạc sinh đều thương tiếc sự ra đi quá đột ngột này.
Kính thư
Phương Oanh.
Khóc Nghiêm Phú Phi
Hà Thượng Nhân
Tôi gặp anh tóc bồng bềnh thật đẹp
Người kỹ sư âm nhạc viện Paris
Một nhân tài của thời đại tân kỳ
Một nghệ sĩ tài hoa và đích thực
Anh làm việc rất hăng say tích cực
Tôi từ ngày nhỏ bé ở quê nhà
Lòng nghiêng về những nghệ sĩ tài hoa
Sách chép đủ thi ca Cù Huy Cận
Thấy quý mến những kiếp người lận đận
Thấy đêm dài huyền hoặc bóng giai nhân
Tưởng Tây Thi ngàn thuở vẫn như gần
Tưởng Phạm Thái Quỳnh Như còn mãi đó
Tôi vui với tình trăng và ý gió
Quý những tên lừng lẫy Nghiêm Phú Phi
Yêu làm sao tiếng nói cứ thầm thì
Bước khập khễnh ngày trên đài phát tuyến
Ðời tạm bợ có gì mà quyến luyến
Khóc Sơn, Cường rồi khóc bạn hôm nay*
Ta ngờ đâu làm một gã lưu đầy
Giữ quê mẹ trong những ngày khủng khiếp
Thôi người ạ vẫn trăm năm một kiếp
Cứ con ngoan thành đạt thế là mừng
Tôi nghe tin mà dòng lệ rưng rưng
Dù không thể tiễn người vì sức yếu
Ðầu gục xuống những từ xưa đã hiểu
Dẫu tài năng tất cả cũng vô thường.
Hà Thượng Nhân
Ghi chú: Nguyễn Sửu Hồng Sơn phán sự kỹ thuật và kỹ sư Cung Thúc Cường, cả hai
trước cùng làm việc ở đài phát thanh Sàigòn với tác giả, cũng như Nghiêm Phú Phi, người vừa mới ra đi vào cõi vĩnh hằng.
|
||
Thursday, January 24, 2008 |
||
|
||
|
||
pour tout le monde |