2009 09 15 Xa xôi muôn dậm, vẫn còn có nhau

 

Sep 15, ’09 5:01 AM
for everyone
  
 cám ơn anh Võ Quang Yến đã gữi cho.
ảnh chụp ở Trung tâm Mandapa hôm 17.04.1997.

Đây là một buổi trình diễn đặc biệt của chúng tôi khi chị Phạm Thuý Hoan từ Việt Nam sang.

Trên sân khấu chỉ có 4 người, Thầy TRẦN VĂN KHÊ, PHẠM THÚY HOAN, QUỲNH HẠNH và PHƯƠNG OANH.
Lời dẫn giải rất lôi cuốn của Thầy, phần trình diễn điêu luyện của trò, mà đây là lần đầu tiên và cũng là lần duy nhất thầy trò từ Pháp và học trò từ Việt Nam gặp gỡ…mặc dù đã liên lạc từ hơn
40 năm qua…
Năm 1969, tôi đi trình diễn ở âu châu, khi tới Pháp, đã đến thăm Thầy và chuyễn lời Hoan vấn an Thầy, khi Thầy còn đang nằm điều trị trong nhà thương, …
Thời gian trôi, thỉnh thoảng tôi được gặp Thầy, nhưng …chưa được dịp cùng Thầy hoà đàn…
Ba chúng tôi (Hoan, Oanh, Hanh) quen biết nhau từ bé, cùng học chung trong nhạc viện Saigon, sau khi tốt nghiệp, lần lượt cùng dạy chung, và giờ đây, cũng vẫn cùng hoạt động chung trong lãnh vực
nghệ thuật, âm nhạc dân tộc, nhưng người ở trong nước, người ở ngoại quốc….tình bạn vẫn tràn đầy như bát nước.

Được đón Hoan tại đây, chúng tôi cùng chia sẽ những kinh nghiệm vui buồn trong cuộc sống cũng như trong nghề nghiệp.

Ngày nay, sự miệt mài phụng sự nghệ thuật của Hoan đã có kết quả tốt đẹp. Hải Phượng, con gái đã nối tiếp bước chân mẹ giảng dạy ở nhạc viện khi Hoan đã nghỉ hưu, nhưng bước chân vẫn tiếp tục đi,
gieo rắc tiếng đàn cho học trò tại Cung Văn Hoá.
Nếu trong nước có Câu Lạc Bộ TIẾNG HÁT QUÊ HƯƠNG, thì tại Pháp có PHƯỢNG CA DÂN CA QUỐC NHẠC đã và đang tiếp tục phổ biến để nền âm nhạc dân tộc vẫn lưu truyền cho thế hệ trẻ ..và hy vọng âm nhạc
truyền thống luôn được tất cả mọi người ở khắp nơi trên thế giới gìn giữ và bảo tồn để truyền thống NHẠC VIỆT luôn sống mãi với thời gian.

Phương Oanh
29/8/2009

Ce contenu a été publié dans Tiêng Viêt. Vous pouvez le mettre en favoris avec ce permalien.